Một doanh nhân người Mỹ đang trong kỳ nghỉ mát đứng trên một mỏm đá tại một làng chài lưới lâu đời ở phía Nam Mexico.
Ông ta ngắm nhìn một chiếc xuồng nhỏ chỉ có một người dân chài trẻ trên đó đang cố gắng kéo chiếc xuồng của anh ta vào bờ. Bên trong khoang là vài con cá ngừ lớn. Hưởng thụ cái ấm áp của buổi chiều sớm nơi đây, người doanh nhân đưa ra lời khen về chất lượng những con cá trên thuyền.
"Anh đã mất bao lâu để bắt chúng vậy?" - Người doanh nhân ngẫu hứng hỏi.
"À, không nhiều. Chỉ một vài giờ." - Người dân chài đáp.
"Vậy tại sao anh không ở lại thêm lâu chút nữa rồi bắt nhiều hơn?" - Người doanh nhân lại hỏi.
Người đánh cá trả lời hiền từ: "Có lẽ tôi không cần nhiều, chỉ bấy nhiêu thôi là đủ cho gia đình tôi rồi."
Người doanh nhân Mỹ chợt trở nên nghiêm túc: "Vậy anh làm gì với thời gian còn lại của mình?"
Đáp lại với nụ cười, người dân chài nói: "Tôi ngủ muộn, chơi với con tôi, xem những trận bóng chày, và ngủ trưa với vợ. Thỉnh thoảng vào những buổi tối, tôi đi dạo vào trong làng thăm bạn tôi, chúng tôi chơi guitar và hát cùng nhau..."
Người doanh nhân nôn nóng cắt ngang: "Nghe này, tôi có bằng thạc sĩ Quản trị kinh doanh tại Harvard, và tôi có thể giúp anh trở nên giàu có hơn. Anh có thể bắt đầu bằng việc kéo dài thời gian làm việc, có lẽ là thêm vài giờ trên biển mỗi ngày. Sau đó anh có thể bán số cá thừa và kiếm thêm tiền. Với số tiền đó, anh có thể mua thêm một chiếc thuyền, lợi ích nó đem lại không hề nhỏ. Rồi mua được vài ba chiếc xuồng nữa. Cứ như vậy, anh sẽ có hẳn một đoàn thuyền mà đi câu cá."
Tự hào về những suy nghĩ sắc bén của mình được tôi luyện ở những năm học tại Harvard, người doanh nhân thêm thắt chi tiết vào cái kế hoạch to lớn vừa vạch ra mà thậm chí sẽ đem lại nguồn lợi nhiều hơn thế: "Thay vì bán những gì anh kiếm được cho người môi giới, hãy bán chúng trực tiếp cho trung tâm xử lí. Thậm chí hãy mở hẳn một nhà máy của riêng anh. Cuối cùng, kiểm soát những sản phẩm, quá trình sản xuất và phân phát. Giàu có hơn, anh sẽ có khả năng rời chiếc xuồng bé tí này và chuyển tới... coi nào, thành phố Mexico to lớn chẳng hạn? Hay New York? Nơi mà anh sẽ mở rộng công việc làm ăn thêm nữa, tìm vài đối tác... Ý tôi là, tại sao không thử cơ chứ? Khi anh còn vẫn trẻ và có nhiều cơ hội?"
Chưa bao giờ nghĩ đến những điều như vậy, người dân chài băn khoăn: "Nhưng nó sẽ tốn bao lâu?"
Sau những tính toán nhanh, người doanh nhân Mỹ với bằng tốt nghiệp thạc sĩ loại ưu tại Harvard trả lời: "Có lẽ là từ 15 đến 20 năm, hoặc ít hơn nếu anh làm việc chăm chỉ."
"Và rồi thì sao, thưa ngài?" - "Đó, đó là phần tuyệt nhất." - Cười phá lên, người doanh nhân nói - "Khi thời khắc đến, bán cổ phần công ti, anh sẽ kiếm hàng triệu. Hứng thú chứ?"
"Ồ, hàng triệu ư thưa ngài? Rồi tôi sẽ làm gì với chừng đó tiền?"
Người doanh nhân nói: "Thì hãy làm gì khiến anh hạnh phúc. Chuyển tới một ngôi nhà ven biển đẹp nơi anh có thể ngủ muộn, chơi với cháu của mình, xem những trận bóng chày, ngủ trưa với vợ anh. Anh có thể đi dạo trong vườn, thăm bạn, hãy đánh đàn guitar và hát với họ."
Người dân chài mỉm cười: "Nhưng thưa ngài, phải chăng tôi đang sống trong tất cả những điều đó?"
Bài học của câu chuyện này: Biết được những gì thực sự quan trọng trong cuộc sống của bạn, bạn sẽ thấy nó ở gần hơn bạn nghĩ. Đôi khi, hạnh phúc không ở đâu xa vời mà nằm ở chính những điều nhỏ nhoi nhất xung quanh bạn.
Báo Mực tím