Người ta luôn thích ngắm trăng ở một nơi yên tĩnh nhất, có gió nhè nhẹ, có một khoảng không đến vô tận để thấy lòng mình được thảnh thơi, nhẹ nhàng… Yêu một người cũng như vậy, cũng dễ chịu như trăng, cũng sáng nhẹ nhàng, và cảm giác thì êm đềm đến lạ...
Bao lâu rồi một đoạn nhạc trữ tình chưa réo vắt lòng ta, một khúc ngân nga của những giai điệu trìu mến. Bất chợt, nghĩ đến một tình yêu ấm áp, một chút dịu nhẹ của gió, một ánh sáng vàng không quá chói chang, một không gian im lặng tĩnh mịch, đến độ chỉ nghe tiếng thở của cả hai… Đó là khi thực sự bạn biết yêu một ai đó của cuộc đời này.
Tôi thích ngắm trăng, bởi tôi cũng muốn mình là trăng, cũng nhẹ nhàng, không quá gắt để người ta có thể đến bên khi cần, để khi đó, cả hai sẽ cùng nhau đi một con đường rất xa… Đó là tình yêu của ông trăng, tình yêu đích thực và lâu bền.
Có bao giờ, bạn tự hỏi lòng mình, bạn có mong ai đó hồi đáp cho bạn nhiều hơn… Nhưng khi bạn đã hiểu được giá trị của tình thương, bạn bảo rằng, không cần hồi đáp cũng được, chỉ cần có ai đó sẵn sàng nghe em/anh than vãn, cùng nắm tay nhau để vượt qua thử thách cuộc đời, để rồi ta đến với nhau bằng sự tự nguyện và bằng trái tim nóng.
Có bao giờ bạn tự nhủ với lòng, rằng cam kết sự thủy chung trong tình yêu đôi lứa không, cam kết với bản thân rằng, dù thế nào ta cũng sẽ chẳng bao giờ mang lòng bội phản. Đó là lúc bạn nhận ra rằng, tình yêu của bạn chân thành đến bình dị, vượt qua rào cản cám dỗ vật chất, và chính yêu thương đó khiến người kia cảm nhận được…
Có bao giờ, bạn bị ai đó bỏ rơi lại ở khoảng không cuộc đời, đừng quá để tâm bạn ạ. Vì người ta không thích tình yêu của bạn như trăng, người ta chỉ tìm mặt trời chói lóa, tìm đến tình yêu như cơn vũ bão để rồi chóng qua, hoặc người ta tìm đến nơi ảo mộng thiên đường của vật chất và giá trị sắc đẹp… Còn bạn, với tình yêu của Trăng, với những sự chân thành bạn sẽ tìm được ai đó để bạn dựa vào, hoặc ít nhất, khi một ai đó hiểu được tấm lòng của bạn, thì đó là nơi bạn sẽ dừng chân cho cuộc tìm kiếm tình yêu đích thực của cuộc đời.
Có một người từng nói với tôi:” Tình yêu không bao giờ vĩnh viễn cả!”. Tùy vào mỗi bạn, có thể đúng, có thể sai, nhưng với tôi, tình yêu tồn tại vĩnh viễn hay không, không quan trọng, quan trọng là cá nhân mỗi người đã hết lòng với tình yêu hay chưa, với những cám dỗ thử thách của cuộc đời, để rồi ta tìm được người cùng ta đầu ấp tay gối hằng đêm, để khi ta mệt mỏi, ta có thể dựa vào khi cần… Thế là đủ, thế là hạnh phúc… Mong rằng, các bạn sẽ tìm được một tình yêu chân chính của cuộc đời này…
Hoài Sơn