Một bài hát gợi lại cho ta rất rất nhiều kỷ niệm thuở học trò, lứa tuổi với những rung động đầu đời... biết yêu... biết thương... biết nhớ... ta lại mỉm cười về những kỷ niệm đẹp đã qua... hạnh phúc vì ta đã có những quãng thời gian như thế...
Như những cung đàn... lúc vui tươi, lúc trầm buồn, lúc nhẹ nhàng, lúc mãnh liệt... tình yêu với bao cung bậc cảm xúc... hạnh phúc... nỗi đau... vui vẻ... nỗi buồn... giúp ta trưởng thành hơn... đôi khi... nhẹ nhàng lùi bước về sau... dõi theo em trên đường đời phía trước... nhìn em hạnh phúc... như những gì mà anh đã từng mong ước cho em... cũng là hạnh phúc của anh...
Phan Tấn Duy