Người ta cảm thấy cô đơn nhất trong những lúc rất đáng để cô đơn!
Đêm khuya, cảm thấy mình chăn đơn gối chiếc!
Sáng sớm, thấy vàng võ những nỗi buồn...
Khi cái vắng bên ngoài bỗng dưng sâu đến lạ... Người ta càng thấy cô đơn. Sự hôn phối giữa thời tiết bên ngoài và tâm trạng bên trong; sự phối hợp ăn ý giữa hoàn cảnh và cảm xúc làm cho người thấy mình cô đơn lạ... Hay chính bước nhảy ăn ý đến khôn cùng giữa tâm trạng và không gian… cũng làm ta bỗng dưng cảm thấy đơn côi đến tột cùng…
Tình cờ dạo chơi trên những con phố quen thuộc in dấu ấn của hai người... Hay thoáng thấy thông tin hoặc nghe ai đó vô tình nhắc phải người cũ, sự cô đơn dễ nhen lửa và bừng cháy vô tình đáng sợ... Hoặc vả hôm nay nhìn lại góc bàn ăn cũ nơi từng có hai người, chiếc áo này người ta đã tặng mình với cả tháng lương trong năm đầu đi làm bằng cả tình yêu quý... Cô đơn lắm đến mức đủ sức xé toang cả bầu không khí tĩnh mịch, chịu đựng, khổ đau...
Người ta dễ thấy cô đơn khi nhớ về kỷ niệm, khi tình cờ bắt nhịp một cách vô duyên những gì thuộc về ký ức... Khi ngẫu nhiên có một niềm tin vô vọng về việc ta và người từng rất hạnh phúc với nhau... Nhưng đó chỉ là cảm xúc vô tình thăng hoa để biến thành nữ hoàng tạm thời trong trái tim... Dài lâu hơn thì đó là nữ vương của sự xâm lăng khi bạn nuông chiều chính mình bằng cách để tâm trạng vô tư lên tiếng.
Nếu muốn cuộc sống yên bình... hãy thoát khỏi những cảm xúc ấy! Hãy cân chỉnh lại tâm trạng trái tim và bớt đi sự ảo vọng của bản thân.
Không chạy trốn sự thật. Càng không cày xới ký ức... Càng không cố gắng cảm xúc của mình vào một người mới khi biết đó chỉ là sự sổ xố của trái tim... Lồng cầu của số xố có thể đổi thay... Nhưng lồng ngực trái tim thì khó thay đổi và những rung động của tâm hồn không dễ dàng tạo nên bằng sự tác động thô thiển của sự cưỡng chế, thử sức hay nong vành thô bạo...
Xứ sở của trái tim có những nguyên tắc riêng của nó. Cô đơn thì đã sao... Biết đâu nó lại dễ chịu hơn rất nhiều so với những sự cặp đôi mưu mô toan tính... Biết đâu nó sẽ dễ nhai hơn so với sự đánh đu rất tạm thời của một trò chơi không chung thủy...
Hãy đối diện với tâm trạng nếu có... Cuộc đời còn nhiều việc đang chờ ta. Thoát khỏi cảm xúc cô đơn, tâm trạng cô đơn bằng những việc có ích của ngày mai... Bạn sẽ làm được. Cái lạnh có thể làm cho bạn cô đơn dù nó chỉ mơn man, ve vuốt... Góc phố có thể làm cho bạn nhớ nhiều về tình trạng đơn lẻ của mình... khi máy ảnh của đôi mắt bắt chụp tình cờ. Nhưng tất cả chỉ là tạm thời nếu bạn nhìn về ngày mai...
Và chưa hẳn cô đơn là khổ sở, là bất hạnh, không may mắn... Vì tâm trạng hay cảm xúc cũng chỉ tồn tại thế thôi. Đối diện, chung sống và làm chủ bằng những hành động cụ thể, bạn sẽ nhận ra bạn vẫn còn cuộc đời mình chứ không hẳn lệ thuộc cảm xúc vào một ai đó, một mối quan hệ không định nghĩa, không chia động từ ở thì tương lai được...
Cô đơn không hẳn là đau khổ!
Theo Tiến sĩ Huỳnh Văn Sơn