Mới một thưở nào đây nhỉ, chúng ta đã gặp nhau trong bẽn lẽn, ngỡ ngàng. Phút giây ấy đã để lại trong nhau những nụ cười, những ánh mắt làm thân. Rồi chợt! Hè về! Một hương vị đắng cay, ngậm ngùi đã thấm sâu vào trong tâm trí của mỗi chúng ta…
Xa nhau, ta cảm thấy bồi hồi, xao xuyến. Rồi mai đây, khi đứng trước hồi chuông xa cách của thời gian để trở về với cuộc sống thực tại mai sau, thì những kỉ niệm xưa cũ, vui buồn cứ ồ ạt thổi vào trong tâm trí ta. Ôi! Ta cảm thấy buồn làm sao! Cuộc đời mãi mãi không lúc nào cũng giống như ta suy nghĩ!
Nhiều khi ta tự hỏi: "Có thứ gì trên đời này có thể đứng yên mãi mãi không?". Ta nghĩ mãi mà không ra, duy, chỉ có sự đổi thay là mãi mãi không bao giờ thay đổi. Dòng nước vẫn tuôn liên tục và dòng đời vẫn trôi không ngừng nghỉ. Bởi lẽ đó, mà ta sợ sau này khi xa nhau, tính thân của chúng ta sẽ bị chi phối bởi lớp bụi xa cách và theo thời khắc của tháng năm dài.
Em thân yêu! Viết gì và trao gì nữa đây khi dòng thời gian vẫn êm đềm trôi đến một bến bờ vô định. Thời gian rồi sẽ cướp đi tuổi học trò của chúng ta với những tháng ngày ưu tư cùng sách vở.
Xa rồi, sắp sửa xa nhau rồi, còn đâu nữa những tháng ngày bên nhau, những lời nói, những tiếng cười thân thương... Tất cả rồi sẽ bị vùi chôn nơi dòng sông kỉ niệm. Rồi mai đây, ở một nơi xa xăm nào đó, em có còn nhớ đến ta không? Hay hình bóng ta sẽ bị dòng đời cuốn trôi theo cơn thác... Năm tháng còn lại đây, ta còn biết nói điều chi nữa khi xung quanh chỉ còn nghe “nỗi đau” ngự trị.
Tiếng ve phượng nở hè về
Bao nhiêu day dứt, tái tê trong lòng
Vẫn yêu, vẫn đợi, vẫn mong
Một ngày nào đó nỗi lòng thốt ra
Nhưng rồi ngày mãi mãi xa
Em ơi! em hỡi biết là về đâu!
Nhớ em ôm trọn núi sầu
Nhớ em mới biết lòng đau, lòng buồn
Nhớ em, nỗi nhớ mãi tuôn
Xót xa, cay đắng chẳng buông dòng đời
Đi đâu đây nữa em ơi!
Ngày dài cách trở, chuyện đời xót xa...
Bao nhiêu day dứt, tái tê trong lòng
Vẫn yêu, vẫn đợi, vẫn mong
Một ngày nào đó nỗi lòng thốt ra
Nhưng rồi ngày mãi mãi xa
Em ơi! em hỡi biết là về đâu!
Nhớ em ôm trọn núi sầu
Nhớ em mới biết lòng đau, lòng buồn
Nhớ em, nỗi nhớ mãi tuôn
Xót xa, cay đắng chẳng buông dòng đời
Đi đâu đây nữa em ơi!
Ngày dài cách trở, chuyện đời xót xa...
Nhưng, dẫu ở phương trời nào đi chăng nữa thì ta vẫn mãi hướng về em, người con gái đã cho ta biết bao nhiêu kỉ niệm yêu thương nhất của một thời áo trắng.
Em yêu ơi! Quá khứ_Kỉ niệm của chúng ta được xây dựng thật tuyệt vời: Những cuộc đi chơi, những niềm vui, những nỗi buồn, những tiếng cười thân thương, những muộn phiền hờn giận... Rồi sau này có còn nữa không em hay mãi mãi chỉ là những dư âm, là hoài niệm của một thời hoa mộng cũ. Những tháng ngày bên nhau ấy, những kỉ niệm vui buồn lẫn lộn ấy, em đừng quên em nhé! Riêng ta:
Một phút bên nhau, ngàn phút nhớ
Một lần li biệt, vạn lần thương
Một lần li biệt, vạn lần thương
Phan Tấn Duy