Hạnh phúc tại tâm

"Thời buổi này, chưa cưới thì cũng ở với nhau như đã cưới rồi. Còn cưới rồi thì nằm chia giường như chưa từng đưa nhau ra phường đăng ký. Gái thì nam tính hùng hổ không khác gì đàn ông, còn trai thì lại ẻo lả chẳng khác gì đàn bà.

Con trẻ thì già đời triết lý như ông cụ, trong khi người lớn thì lại suy nghĩ ấu trĩ như trẻ con. Người không có của thì tiêu tiền như rác, tỏ ra không khác gì đại gia, còn kẻ giàu thật thì giả nghèo giả khổ. Người dùng iPhone thì quần có túi cũng như không, còn kẻ chạy SH tỏ ra giàu có mà không có tiền mua mũ bảo hiểm. Vật nuôi thì cũng áo quần mũ mão như người, còn người thì nude không, hở trước hở sau…

Lâu dần, chợt hiểu ra...

Dùng cáp đồng hay cáp quang cá mập nó cắn phát thì cũng ôm máy tính mà ngậm ngùi. Thời gian của kẻ đeo đồng hồ 500k, với kẻ đeo đồng hồ 10 triệu cũng đều 24h. Uống chai rượu 50k, với chai rượu chục triệu đến lúc say, cũng đều nhớ đến một người.

Ở nhà 30m2 hay nhà 300m2, thì nỗi cô đơn cũng chỉ có cùng tên gọi. Hút bao thuốc 20k, hay 100k, thì rồi cũng đều mắc lao phổi. Ngồi ghế thương gia, hay ghế siêu tiết kiệm, máy bay nó mất tích, thì cũng đều không còn đường mà quay về...

Rồi bạn sẽ có ngày hiểu ra, hạnh phúc tại tâm, mới chính là thứ mà bao nhiêu của cải vật chất cũng không thể tạo ra được. Hiểu ra được những điều này, biết hài lòng với cuộc sống thì sẽ bình yên cả thôi".
Theo Tiến sĩ Lê Thẩm Dương

Bài hát cho em - M4U

Lời bài hát:

Anh viết cho em mùa hè yêu thương
Và anh hát cho em khe khẽ dịu dàng
Đừng hờ hững cho mây và nắng nơi sân trường
Ngẩn ngơ mơ vu vơ áo ai

Anh đã ngu ngơ đợi chờ cơn mưa
Để anh hát cho em những nốt dại khờ
Một nốt vu vơ, một nốt ngây thơ
Như mùa hè bên em ước mơ

Đâu rồi câu thơ ai đánh rơi
Đâu rồi hành lang tím kỉ niệm
Giờ đã xa xôi, mùa ấy anh thôi
Trên phố xa đợi ai...

Về mùa yêu thương ấy, anh ngồi anh hát
Anh mong được gần bên em nơi sân trường
Để anh thấy xinh quá, em tươi dịu dàng tóc mây
Để ngày xưa yêu dấu không vội theo gió trôi qua
Ngày mình bên nhau anh đi tìm
Sẽ mãi mãi trong trái tim ru cuộc đời gió mưa

Và anh mang trong tim suốt cuộc đời
Lời anh hát cho em mùa hè xa
Yêu mãi yêu em tuổi học trò
Giữ mãi trong anh khúc nhạc này... yêu thương...

Anh sẽ không quên ngày mình bên nhau
Và anh sẽ không quên năm tháng học trò
Để mãi nơi đây, để mãi trong tim
Anh khúc ca ngày bé dại
Đâu rồi mùa nào anh nhớ thương
Kỉ niệm anh mang hát lên
Gửi ngày bên nhau, mùa nào yêu thương nhớ mong.

Trái tim mang nhiều thương tích

Một buổi chiều trong công viên, có một chàng trai đang chăm chú vẽ một trái tim.Trên khung giấy trắng dần hiện ra một trái tim thật đẹp, thật hoàn hảo, khiến mọi người đứng xem đều trầm trồ khen ngợi.

Bỗng một ông lão đi đến. Ông trầm tư ngắm nghía bức tranh của chàng trai một hồi lâu, rồi lặng lẽ mượn bút vẽ một hình thoạt nhìn rất lạ, nhìn thật kỹ mới nhận ra đó là hình một trái tim...

Chàng trai ngạc nhiên nhìn trái tim ông lão vừa vẽ, nó bị chắp vá chằng chịt, nhưng rõ ràng vẫn là một trái tim. Trên trái tim ấy, có chỗ như bị khuyết lõm, có chỗ như bị cắt đi và được ghép nối bởi những mảnh to nhỏ khác nhau. Mọi người bắt đầu bàn tán và lắc đầu tỏ ý không hiểu ý nghĩa hình vẽ trái tim của ông lão.
Chàng trai thắc mắc:

- Cụ ơi! Cháu không hiểu vì sao cụ lại vẽ trái tim như vậy? Làm sao trái tim lại mang nhiều vết sẹo và ráp nối như thế?

Tuổi trẻ là những năm tháng không lấy lại được

Cuộc sống là một hành trình không hồi kết. Trớ trêu thay, tuổi trẻ lại có điểm dừng. Ấy vậy mà, dường như đôi lúc, ta vô tình quên mất điều này. Ta cứ ngỡ tuổi thanh xuân là mãi mãi, ta từ tốn làm những việc cần làm và vội vã tiêu xài nhiệt huyết vào những điều không đáng: tổn thương vì những lời nói của người không hiểu ta, an phận vì những sợ hãi và luật lệ... hay tệ hơn là lựa chọn rời xa cuộc đời để khỏi vướng bận chuyện trần gian.

Trong trái tim mỗi người đều có một ngọn lửa thắp sáng, ngọn lửa đó là niềm khao khát cháy bỏng nhưng thầm kín. Mỗi chúng ta chỉ sống có một lần thôi. Cuộc sống ngắn ngủi lắm. Đừng dại dột để những người thiếu lòng tin, hay nản lòng dập tắt ngọn lửa của bạn, phải cố làm bằng được điều mình muốn, đi tới những nơi mình thích, hành động theo trực giác mách bảo và dũng cảm đối diện với những khó khăn. Mỗi ngày hãy cố gắng hơn một chút. Khi nhìn lại, bạn sẽ thấy mình đã đi một quãng đường dài và đã sống một cuộc đời ý nghĩa.

Nhớ em - Minh Vương

Lời bài hát:

Ánh trăng mỏng manh
Khẽ rơi bên thềm
Nhẹ như khúc ca êm đềm...

Đóa hoa mùa thu
Xanh ngát hương đêm
Đợi chờ ai trong nỗi nhớ dâng đầy...

Khi màn đêm về trên phố dài
Anh lặng nghe lòng anh nhớ em da diết
Mùa thu qua theo bước chân em đã xa xôi rồi
Để lại đây, một mùa đông lạnh giá...

Và anh nhớ
Khoảnh khắc khi anh chìm trong mắt em
Nụ cười hồn nhiên
Trái tim anh bỗng chợt như cháy lên
Những phút giây cồn cào
Nỗi nhớ em dâng trào
Từ trong mơ, anh luôn nhắc tên em.

Người yêu hỡi
Hạnh phúc đôi khi nhẹ như gió bay
Lạnh lùng trong đêm
Ánh trăng đang tan dần qua ngón tay
Nụ hoa khép vội vàng
Từng chiếc lá sớm nay
Rơi đầy lối anh về...

Đêm, dòng sông nhìn mây trắng bay
Anh thầm mong thời gian sẽ không lấy mất
Lời yêu thương
Như áng mây trôi cuối nơi chân trời
Để giờ đây, chỉ còn anh thầm nhớ...

Và anh biết
Lời hứa bên nhau chỉ như giấc mơ
Nhạt nhòa thời gian
Trái tim anh như lặng câm vỡ tan
Trên phím cây dương cầm
Anh nhớ em âm thầm
Chợt nhận ra trên khóe mắt se cay...

Người yêu hỡi
Hạnh phúc đôi khi nhẹ như gió bay
Một lần chia tay
Dẫu bao yêu thương chỉ như khói mây
Trong cơn gió lạnh lùng
Từng chiếc lá sớm nay
Rơi đầy lối anh về
Rơi đầy... lối anh về...

Dẫu bão tố phong ba có qua trong cuộc đời
Thì trọn đời anh vẫn nhớ em...

----------***----------

Đã bao lâu rồi mình không gặp nhau em nhỉ? Thực sự thì, anh rất nhớ em, em à!

Thời gian vẫn cứ lặng lẽ trôi, và chúng mình, ai cũng bề bộn với công việc riêng, em thì đi học, chuyên tâm bài vở của năm cuối, còn anh, anh cũng đang học - học lại, ôn lại những chuyên ngành ngân hàng mà hai năm qua hầu như chưa đụng đến...

Và mỗi lần xa em, nhớ em, hình ảnh em cùng nụ cười thân quen luôn làm anh mỉm cười...

Đừng đặt hạnh phúc mình vào tay kẻ khác

Biết cách tự nắm bắt hạnh phúc của mình mới có thể bảo vệ mình khỏi những tổn thương không đáng có, và có thể tự mình đứng dậy sau vấp váp hoặc sai lầm.
Chờ đợi chưa bao giờ là hạnh phúc.
Đừng bao giờ ngây ngốc cho rằng, đặt toàn bộ niềm tin vào ai đó là sự lựa chọn đúng đắn. Ngay cả khi chính bản thân mình còn không thể đảm bảo hạnh phúc cho mình, thì lấy tư cách gì để nương tựa hoàn toàn vào ai đó đây?

Chỉ những người hiểu được giá trị của bản thân mới có thể đòi lấy công bằng cho chính mình, sống quá yếu mềm chỉ mang lại tổn thương. Đừng hy vọng có thể dựa dẫm vào ai để thụ hưởng hạnh phúc cả đời, hy vọng rồi sẽ chỉ chuốc lấy thất vọng, một vài lần sảy chân có thể đẩy chúng ta tới miệng của vực thắm tuyệt vọng và đau thương.

Hãy cứ đơn giản sống theo cách của chính mình

- Khi bạn im lặng, những người yêu thương bạn sẽ bảo bạn biết lắng nghe, những kẻ ghét bạn sẽ bảo bạn khinh người.

- Khi bạn nói, những người yêu thương bạn sẽ bảo bạn biết chia sẻ, những kẻ ghét bạn sẽ bảo bạn nói nhiều.

- Khi bạn nói về những điều to lớn, những người yêu thương bạn sẽ bảo bạn đang truyền cho họ cảm hứng, những kẻ ghét bạn sẽ bảo bạn đang ""nổ"".
- Khi bạn nói về những điều rất đời thường, những người yêu thương bạn sẽ bảo bạn giản dị, những kẻ ghét bạn sẽ bảo bạn tầm thường.

- Khi bạn hy sinh, những người yêu thương bạn sẽ nói ""cảm ơn"", những kẻ ghét bạn sẽ nói ""đạo đức giả"".

- Khi bạn sống thật, những người yêu thương bạn sẽ tha thứ và yêu thương bạn nhiều hơn, những kẻ ghét bạn sẽ lại càng căm ghét bạn.

Vì vậy, hãy cứ đơn giản sống theo cách của chính mình!
Theo fb.com/AwakePower

30 câu nên tự hỏi bản thân những ngày đầu năm 2016

Trong dịp hân hoan mừng năm mới đến, đừng quên nhìn lại những gì đã qua để tự rút ra bài học, giúp bản thân ngày càng hoàn thiện.

Để tổng kết năm 2015 của mình bằng cách tích cực nhất hãy tự hỏi bản thân 30 câu dưới đây:

1. Bạn đã đạt được thành quả đáng tự hào nào trong năm vừa qua?

2. Những người đã truyền cảm hứng cho bạn?

3. Bạn học được điều gì khiến bạn thực sự tâm đắc?

4. Bài hát nào khiến bạn suy ngẫm lại một năm vừa trôi qua?

5. Giây phút nào bạn phải gượng cười trong đau khổ?

6. Những bộ phim bạn yêu thích trong năm 2015?

7. Những ngày đầu năm mới bạn cảm thấy lo lắng điều gì và đã tự trấn an bằng cách nào?

8. Những câu trích dẫn nào truyền cảm hứng cho bạn?
9. Bạn đã tự chăm sóc bản thân như thế nào?

10. Những điều bạn muốn tiếp tục đến với mình năm 2016?

Em về tinh khôi - Bằng Kiều & Phương Thanh

Lời bài hát:

Bờ vai ơi đừng quá nghiêng nghiêng đánh rơi buổi chiều thơm ngát
Làn môi ơi đừng quá run run lỡ tia nắng hồng tan mất
Xin âu lo không về qua đây
Xin yêu thương dâng thành mê say
Xin cho ta nhìn ngắm lung linh từ đáy đôi mắt rất trong

Bàn tay em là cánh sen thơm ướp trong vòng đêm mái tóc
Nụ thanh xuân còn ấp e nơi nếp xinh áo lụa thơ ngây
Xin trăm năm em về tinh khôi
Đôi tay ta dang rộng hân hoan
Xin cho ta một khắc reo ca vui cùng với em

Vì biết đâu có đôi lúc em xa vời vợi
Biết đâu có đôi lúc con tim nghẹn lời
Biết đâu có đôi lúc ta quên chờ đợi
Kề bên nhau quên một chiếc hôn.

Biết đâu sớm mai nắng em vơi cuộc tình
Biết đâu sớm mai gió tan cơn mộng lành
Biết đâu biết đâu đấy xin em lòng thành
Và xin cất lấy trái tim này nhớ nhung phút giây.

Và em sẽ cất cánh phương nào thênh thang mây khói... 

----------*----------

Là vì trái tim yêu, nhưng lòng còn e ngại...
Là vì những dự định, em mịt mờ tương lai...
Là vì những yêu thương, em nặng lòng suy nghĩ...
Là vì tuổi thanh xuân, em chớm nở cánh hồng...

Em hỏi, vì sao tôi lại yêu em, vì sao tôi lại thương em chứ, tôi biết trả lời sao cho trọn vẹn những câu hỏi ấy nhỉ, vì có những điều cứ ngỡ rằng phải có lý do, nhưng lý do đơn giản nhất là tại vì lòng tôi thương và yêu em thôi, như vậy đó em à.

Có những dự định tương lai, ừ, một năm với bao sự thay đổi, thì liệu những tính trước của mình có thành hiện thực hay không chứ? Huống chi là những dự định tới những hai ba năm... Dòng thời gian, ừ thì có những sự thay đổi, mà trên con đường đời, đó chỉ là những chông gai, và nếu ta quyết tâm, kiên trì, cố gắng, sẽ chẳng có chông gai nào có thể cản trở bước chân của ta đâu em à.
Phan Tấn Duy

Mùa hạ còn đâu - Anh Tú

Lời bài hát:

Đường phố trong anh mùa đông
Sao áo em mùa hạ
Áo màu xanh của sóng
Em mang trên vùng biển đầy.

Ngày nào biển làm ta say
Biển nhớ ngày hè đẹp lắm
Nhưng mùa hạ đã ra đi
Chân trời xa không ánh nắng...

Sao em còn mang áo hồng
Có còn mùa hạ nữa đâu
Sao em làm lòng ta đau
Như ngọn lửa hè đã tắt

Đường phố trong anh mùa đông
Hãy để mùa hạ yên nghỉ...

Ai đã lấy miếng pho mát của tôi

“Ai đã lấy miếng pho mát của tôi” là quyển sách được xuất bản lần đầu năm 1998. Đến nay quyển sách này vẫn còn nguyên giá trị và tính “thời sự”. Trong thời điểm suy thoái kinh tế như hiện nay, chúng ta cần nghiền ngẫm lại quyển sách để hiểu được nguyên nhân của sự thất bại, nghèo khó của rất nhiều người trong cuộc sống.

Tóm tắt nội dung

Quyển sách kể về câu chuyện trong một mê cung. Mê cung này có nhiều căn phòng, trong một số căn phòng có chứa rất nhiều pho mát gọi là “kho pho mát”.

Nhân vật chính của chúng ta là 2 người tí hon và 2 con chuột. Họ sống nhờ pho mát trong mê cung.
Bốn người bạn của chúng ta tìm thấy một kho pho mát rất lớn. Họ cho rằng nó có thể nuôi sống họ cả đời.

Một ngày nọ, kho pho mát đã cạn. Và số pho mát trong kho không giúp họ no đủ nữa.

Câu chuyện của chúng ta xoay quanh phản ứng của bốn nhân vật trước “sự kiện trọng đại” này.

Hai người tí hon vẫn giữ thói quen đi về kho pho mát cũ và quyết tâm tìm ra lý do cho sự thiếu hụt pho mát: “Ai đã lấy miếng pho mát của tôi?”. Họ dành hàng giờ để tranh luận và điều tra sự việc này. Trong khi đó, hai chú chuột với bản năng vốn có của chúng, lập tức rời kho pho mát cũ và đi tìm kho pho mát mới…

Ngày xưa có... một con bò

Nếu cuộc sống của bạn hiện nay so với cách đây 1 năm vẫn không có sự tiến bộ đáng kể mặc dù bạn thấy rằng mình đã nỗ lực nghiêm túc, câu chuyện dưới đây sẽ giúp bạn đưa ra những quyết định làm thay đổi cuộc sống của mình.

Ngày xửa ngày xưa, có một ông thầy giáo khôn ngoan và giàu kinh nghiệm muốn truyền cho một trong số các học trò của mình các bí quyết để sống một cuộc đời hạnh phúc và thịnh vượng. Vốn biết những khó khăn và rào cản quá nặng nề mà nhiều người gặp phải trên con đường mưu cầu hạnh phúc, ông nghĩ rằng bài học đầu tiên là nên giải thích cho mọi người hiểu: Vì sao nhiều người chỉ sống cuộc đời bình bình và tầm thường.

Để dạy được những bài học quan trọng này, ông giáo quyết định cùng với người học trò của mình lên đường đi đến một ngôi làng nghèo khổ trong vùng. Cảnh khổ đau và hoang tàn bày ra khắp nơi, và cư dân ở đó có vẻ như đã phó thác cuộc đời mình cho số mệnh.

Ngay khi đến nơi, ông giáo yêu cầu người học trò tìm giúp mình một gia đình nghèo nhất trong khu vực. Đó sẽ là nơi họ tạm trú qua đêm.

Đi bộ một lúc thì họ ra đến rìa thị trấn. Và ở đó, giữa mênh mông, hai người dừng chân trước một căn lều nhỏ tồi tàn rệu rã nhất mà họ từng nhìn thấy.

Hai vị khách không cưỡng được cái nhìn xung quanh, trong lòng tự hỏi liệu trong cái nơi khốn cùng này còn có thứ gì đáng giá không. Chả có gì!

Nhưng khi bước ra ngoài, họ mói nhận ra mình đã lầm. Thật đáng kinh ngạc vì gia đình này còn có một thứ tài sản bất thường – khá đặc biệt trong hoàn cảnh này. Họ có một con bò.