1. Lãnh tháng lương đầu tiên, tôi hỏi bố: "Bố có cần gì không?". Bố cười bảo: "Bố chỉ cần con vui là được rồi".
2. Bố mẹ yêu thương nuôi nấng con 20 năm trời, không phải để con chết đi sống lại vì một thằng con trai không xứng đáng.
3. Dậy đi học đi con, con quên lúc bé đã hứa sẽ mua biệt thự cho bố mẹ rồi sao?
4. Con à, mẹ muốn con chịu khó học hành, không phải để so bì thành tích với người khác. Mẹ chỉ hy vọng sau này con có thể tự do lựa chọn một công việc mà con cảm thấy có ý nghĩa, chứ không đơn thuần để mưu sinh. Khi con cảm thấy công việc có ý nghĩa, con sẽ có cảm giác thành công. Khi không bị gánh nặng cơm áo gạo tiền đè nén, con sẽ giữ được tự tôn của mình. Thành công và tự tôn, sẽ mang đến niềm vui cho con.
5. Bố năm nay 48 tuổi rồi, bệnh tật đầy người, biết có trụ được 10 năm nữa không? 10 năm sau, con có thể gánh vác cả gia đình được chưa? Con có được sống cuộc đời như con mong muốn không? Đó là điều bố lo lắng nhất.
6. Bố mẹ cũng già rồi, cứ cho còn sống được 20 năm nữa đi, mỗi năm con về thăm nhà một lần, hết Tết năm nay, chỉ còn 19 lần thôi.
Dần dần tôi hiểu ra rằng, ý nghĩa một đời người, thực ra chỉ đơn giản là từng ngày từng ngày một, bạn không ngừng dõi mắt theo bóng lưng khuất dần của bố mẹ. Bạn đứng ở đầu này con đường, còn bố mẹ đang dần mất hút phía xa xăm, bạn chỉ biết buồn bã dõi mắt theo, còn họ dùng bóng lưng đó như dịu dàng thầm nhủ: "Đừng tiễn nữa, về đi con".
Đã bao lâu rồi bạn chưa về nhà? Hồi nhỏ thì đụng chuyện là bố ơi, mẹ ơi, làm gì cũng muốn làm cùng mẹ, sợ gì thì cũng để dành về mách bố. Đói bụng cũng mẹ ơi, đau chân cũng mẹ ơi, con được điểm tốt cũng mẹ ơi, thế mà bây giờ, mở miệng ra hỏi han người, nói 1 câu "con yêu mẹ" "con yêu bố" dường như là khó khăn lắm. Bạn có để ý rằng mỗi lần gặp chuyện gì bất thình lình bạn cũng thốt lên câu "Ôi mẹ ơi" đấy không?
Lúc nhỏ, cả thế giới của bạn là bố, mẹ, họ lúc nào dù buồn hay vui đều sát cánh bên bạn. Còn bây giờ, bạn là cả thế giới của họ!
Theo fb.com/AwakePower